Top truyện tranh đam mỹ mang thai hay
Truyện tranh đam mỹ mang thai là những bộ truyện hay tình cảm giữa các cặp nam nhân với nhau, bên cạnh đó là những câu chuyện tình hay lãng mạng, không kém phần kịch tính. Hôm nay Top 10 Vivu sẽ tổng hợp Top 15 bộ truyện tranh đam mỹ ABO mang thai hay nhất. Hãy cùng chúng tôi tìm hiểu nhé!
Truyện đam mỹ mang thai: Bạch Đào Ô Long
Trích đoạn truyện
Văn Nghiễn ngồi ở trên ghế, lông mày nhíu chặt lại, anh dùng cùi chỏ đụng đụng Trịnh Tự ở bên cạnh đang múa bút thành văn, nhỏ giọng hỏi hắn:
“Ngươi có ngửi thấy mùi gì hay không?”
Trịnh Tự mơ hồ nhưng vẫn là ngửi ngửi thử:
“Đâu có mùi gì đâu?”
Không đúng, trong không khí rõ ràng tràn ngập mùi hương gì đó vừa thơm vừa ngọt. Mùi hương này vẫn luôn xuyên vào mũi anh, câu tâm anh hoảng hốt, quyển sách mở nửa giờ mà anh một chữ đều không thể đọc vào. (2)
“Là mùi tin tức tố của ai đó.”
Văn Nghiễn dám khẳng định, hương vị này tuyệt đối là tin tức tố của omega thì mới thơm ngọt được như vậy
“Làm sao có khả năng, trường học quy định alpha cùng omega đều phải mang cách trở thiếp không thể để lộ tin tức tố, trong thư viện nhiều alpha như vậy, omega nào dám phát tin tức tố ra a.”
Trịnh Tự không để ý lắm, chỉ cảm thấy hẳn là Văn Nghiễn ngửi sai rồi.
Văn Nghiễn không cảm thấy như vậy, lúc đầu anh cũng nghĩ mình ngửi sai rồi nhưng cái hương ngọt này anh đã ngửi thấy trong thư viện mấy ngày rồi, vừa ra khỏi thư viện liền biến mất, tà môn vô cùng.
“Ngươi thật sự không ngửi thấy mùi gì?”
Văn Nghiễn còn không tin, tiếp tục hỏi.
“Thật, hay là mùi nước hoa?” Trịnh Tự một lần nữa cúi đầu viết bài: “Ngươi đừng nghĩ nhiều nữa, nhanh chóng viết báo cáo đi, ngày mai phải nộp rồi”
Văn Nghiễn dù không muốn nghĩ nhiều cũng không được. Mùi hương như đào mật xuyên vào trong mũi, dẫn khoang miệng phân bố nướt bọt, hận không thể lập tức tìm đào mật tươi ngon mọng nước mà ăn
Đọc truyện: ABO Chi Mạt Thế Chiếm Đoạt
Trích đoạn truyện:
ABO, kỷ nguyên năm 3021, ngày 21/3.
Ánh nắng chói chang, đại địa là một mảnh hoang vu, đô thị phồn hoa khi xưa nay chỉ còn lại là phế tích.
Con đường hoang vắng không bóng người, chỉ có nhựa đường vì nhiệt độ quá cao mà vặn vẹo, tựa như tầm mắt người mờ mịt trong làn nước nóng.
Giữa trời không có chút gió, chỗ râm mát trên nhà cao tầng tàn tạ cũng khiến người ta nóng đến phát rồ.
” Ồ ồ…” Nghe kĩ lại phát hiện dường như có tiếng người thở hổn hển.
Còn nghe thấy cả tiếng ma sát với mặt đất.
Tiếng thở dốc ngày càng gần, dường như nghe được cả tiếng rỉ sét trong cổ họng, giống như mấy năm qua chưa từng ăn uống.
Đột nhiên xuất hiện một bóng người giữa con đường vắng tanh.
Nhưng cũng không thể nói thứ này là “Người”.
Cả người “nó” bẩn thỉu, giống như kẻ vừa chết được cả tháng lại lóp ngóp bò lên từ đống xác.
Xương cốt “nó” vặn vẹo, một chân bị gãy được kéo lết phía sau, hai cánh tay thì như đồ trang sức mà vắt vẻo trước ngực, đong đưa theo động tác của “nó”.
Một cánh tay đã không thấy huyết nhục mà chỉ còn xương cốt màu đen, quần áo trên người rách nát không chịu nổi, mơ hồ thấy được T–shirt màu xanh sẫm, trước ngực bị máu đen và vết bẩn che phủ.