Mãi Mãi Là Bao Lâu Khi Đoạn Tình Không Còn Ai Chung Lối…
Cô và anh gặp nhau khi còn học cấp 3. Anh là một chàng trai phóng khoáng, vô tư, hoạt bát nhưng cô lại là một người nhạy cảm hay suy nghĩ, luôn thiếu cảm giác an toàn. Trước khi vào cấp 3, cô nghĩ sẽ trải qua những năm tháng cấp 3 lặng lẽ, sống một cuộc sống yên bình, không muốn quá thân thiết với ai cả. Nhưng anh đến và làm đảo lộn mọi thứ.
Một buổi sáng, anh bất ngờ tiến đến và bắt chuyện khi cô đang đến trường. Cô vốn không dễ mở lòng với người lạ. Nhưng trước sự lịch sự và chủ động của anh, cô vẫn đáp lại, dù chỉ là những câu nói ngắn gọn. Sau cuộc nói chuyện, cô nghĩ mọi chuyện sẽ dừng lại ở đó, nhưng không hiểu sao anh bắt đầu xuất hiện ngày càng nhiều trong cuộc sống của cô. Giờ ra chơi, anh chủ động tìm cô trò chuyện, tan học thì đợi cô về cùng. Lúc đầu, cô thấy anh thật phiền. Trong đầu cô chỉ có một suy nghĩ: “Làm ơn đi, tôi chỉ muốn sống yên bình”.
Nhưng rồi dần dần, sự hiện diện của anh trở thành thói quen. Cô bắt đầu mở lòng nhiều hơn, hai người ngày càng thân thiết. Dù không nói ra nhưng cô ngầm dành cho đối phương vị trí ưu tiên trong lòng mình. Cô nghĩ, chắc anh cũng thế, vì cô cảm nhận được sự khác biệt trong cách đối xử của anh với mình và những người xung quanh. Thực sự là một cảm giác đặc biệt. Cô chưa từng được trải qua.
Thế là chẳng biết từ khi nào, sự hiện diện của anh đã trở thành một phần không thể thiếu. Hai người chia sẻ với nhau nhiều điều, từ những suy nghĩ nhỏ nhặt đến cảm xúc sâu thẳm. Cô ngỡ mình đã tìm thấy một người bạn tâm giao. Anh không chỉ là người bạn, mà còn là người cô dành trọn trái tim. Khi anh ngỏ lời yêu, cô đã không ngần ngại đồng ý, tin rằng anh cũng cảm nhận như cô.
Những ngày tháng hạnh phúc trôi qua, anh cũng dần thay đổi. Sự quan tâm ngày xưa dần phai nhạt, thay vào đó là sự hời hợt, lạnh nhạt. Anh dễ dàng nổi giận, không còn kiên nhẫn như trước. Mỗi khi tranh cãi, cô là người phải nhún nhường. Cô không cảm nhận được sự ưu tiên mà anh dành cho cô nữa.
Cô vẫn cố chịu đựng cảm giác khó chịu trong lòng để tiếp tục ở bên cạnh anh, với suy nghĩ “biết đâu một ngày nào đó anh ấy sẽ trở lại giống như xưa”. Cô cũng nhiều lần nghĩ đến việc chia tay, nhưng cô sợ sẽ không gặp được ai đối xử với cô tốt như anh ngày xưa nữa. Đến giờ nghĩ lại, cô thấy bản thân thật ngớ ngẩn, cũng thật đáng thương.
Một mối quan hệ đầy rạn nứt nhưng không được hàn gắn, rồi cũng đến lúc tan vỡ, chỉ là sớm hay muộn. Vào một ngày đẹp trời, cô nhận được tin nhắn từ anh với nội dung: “Mình trở lại làm bạn bè bình thường được không? Anh cảm thấy mối quan hệ này có quá nhiều mâu thuẫn, không tìm được tiếng nói chung...”.
Nó không làm cô đau như thường nghĩ, cũng không vật vã, quỵ luỵ như cô tưởng tượng. Tất cả đều rất nhẹ nhàng như những cơn gió ngày hôm ấy vậy. Cô đồng ý. Hai người kết thúc.
Sau hôm ấy, anh cư xử với cô bình thường như không có chuyện gì, nhưng không hiểu sao cô lại thấy khó chịu vô cùng. Cô muốn giữ khoảng cách với anh. Anh muốn làm bạn bè bình thường nhưng cô thì muốn xóa anh ra khỏi cuộc sống của cô. Cô muốn bắt đầu một cuộc sống mới, một cuộc sống không có anh. Dường như nhận ra sự ghét bỏ trong ánh mắt của cô, anh hẹn gặp riêng cô.
- Tại sao em lại cư xử như vậy?
- Không biết nữa, có lẽ là không can tâm về việc bản thân là người bị đá (cô cười) Còn anh? Tại sao lại đối xử tốt với em làm gì?
- Vì chúng ta là bạn bè mà.
- Bạn bè? (cô cười chua xót). Em muốn bắt đầu một cuộc sống mới. Sau này nếu không cần thiết thì mình có thể đừng tiếp xúc với nhau được không? Em cảm thấy không thoải mái.
- Em cũng đồng ý mình sẽ trở lại làm bạn bè bình thường mà, sao giờ lại như vậy?
- Em đồng ý xã giao thôi, em cứ nghĩ mình sẽ thành người lạ. Không nghĩ anh sẽ cư xử bình thường.
Có lẽ anh nghĩ rằng, cô quá cực đoan. Nhưng đối với cô mà nói, anh đột ngột bước vào cuộc sống của cô, làm mọi thứ xáo trộn, từng bước phá bỏ lớp phòng ngự của cô, ban phát cho cô chút ấm áp, rồi lại lấy mất, nó là một sự đả kích quá lớn. Anh là người bắt đầu, cũng chính anh là người kết thúc.
Cô nhớ cái ngày mà cô hỏi anh: Chúng ta sẽ mãi hạnh phúc như bây giờ chứ?
Anh không do dự mà đáp: Mãi mãi…
Mãi mãi là bao lâu…..
#1love #apphenho #henhoonlin #chiasecamxuc #vitamintamhon